Hạnh phúc lớn nhất của cha mẹ, chính là được nhìn thấy những đứa con của mình yêu thương đùm bọc lẫn nhau, có khó khăn gian khổ mà đoàn kết cũng hạnh phúc hơn thành đạt giàu sang mà gây gỗ, từ mặt nhau. Tuy nhiên có một sự thật đáng buồn là đa số những bất đồng, mâu thuẫn của anh chị em em, hay bắt nguồn từ chính cha mẹ.
Một trong những điều dễ nhận thấy nhất chính là sự thiếu công bằng của cha mẹ đối với con cái, có đứa thì được cho rất nhiều, có đứa thì ít. Nhiều cha mẹ không để ý hay cố tình chia cho con cái rất bất bình đẳng, chưa kể suy nghĩ trọng nam khinh nữ, tài sản để lại cho con trai nhiều hơn con gái. Chính những suy nghĩ và hành động này, làm cho con cái cảm thấy bất mãn, buồn phiền và dễ nảy sinh mâu thuẫn.
Có trường hợp khác là cha mẹ liên tục dồn tài sản để giúp những đứa con hư, ăn chơi trác táng, phá của phá nhà. Trong khi những đứa ngoan ngoãn đàng hoàng thì lại không được cha mẹ giúp đỡ, thậm chí còn dùng chính tài sản riêng của đứa ngoan tiếp tục cứu đứa hư. Như vậy rõ ràng là quá thiệt thòi cho người đàng hoàng và tạo tính ỷ lại cho đứa hư hỏng.
Ngày nay cũng hay có trường hợp cha mẹ lo cho đứa con đầu, học quốc tế, tiêu chuẩn tốt, nhưng đến đứa em thì lại hụt tài chính nên cho nó những tiêu chuẩn thấp hơn, đây cũng là một sai lầm phổ biến, tạo ra sự tị nạnh và ghen tức ở những đứa con.
Ở Việt Nam, còn một số nơi còn có tư tưởng dồn hết khả năng cho đứa con trai cả để ăn học thành tài, sau đó bắt nó gánh hết cả dòng họ anh em sau này. Đây cũng là vừa bất bình đẳng vừa ép con những trọng trách sau này trong cuộc sống.
Tóm lại đã làm cha mẹ, hãy bình đẳng yêu thương tất cả những đứa con như nhau. Nếu như có 3 đứa con, mà chỉ có 1 miếng bánh nhỏ (không thể chia 3), thì thà đem miếng bánh đó đi bỏ, để cả 3 cùng như nhau, còn hơn ưu tiên cho 1 đứa được ăn mà 2 đứa kia nhịn. Vì tập chúng đồng cam cộng khổ sẽ tốt hơn tạo nền tảng cho chúng ghen ghét nhau
GiL