Chiều nay, trong cơn mưa tầm tã, từng giọt nước mắt rơi hòa chung với nước mưa. Cuộc sống là một vòng xoay không ngừng nghỉ. Công việc, gia đình, bạn bè… tất cả như cuốn em đi mà không để lại khoảng trống nào để thở. Em đã cố gắng. Em luôn cố gắng cân bằng, làm tròn mọi vai trò, nhưng thật lòng… em mệt.
Những lúc như thế này, em chỉ cần một điểm tựa. Một ánh mắt, một lời động viên để biết rằng em không cô đơn. Nhưng sao anh nỡ quay lưng với em?
Dẫu vậy, em hiểu rằng mọi chuyện trên đời đều có lý do của nó. Có lẽ những gì không thành là tín hiệu vũ trụ gửi đến, nhắc nhở rằng em đang đi sai đường, rằng còn những điều tốt đẹp hơn đang chờ em phía trước.
Hãy để em khóc hết hôm nay, chỉ một lần này thôi. Mai đây, khi cơn mưa dừng lại, em hứa sẽ mạnh mẽ hơn, sẽ đối diện với tất cả. Em tin rằng chẳng có khó khăn nào là mãi mãi, cũng như không cơn mưa nào kéo dài đến vô tận.
Rồi trời sẽ lại sáng, lòng em cũng sẽ lại ấm áp hơn. Mọi việc, chắc chắn sẽ ổn thôi!