Có người hỏi một vị hiền triết:
“Thứ đã mất đi rồi mà quay lại thì có cần nữa không?”
Vị hiền triết nói:
“Tôi từng làm mất một chiếc cúc áo, đợi đến khi tôi tìm được nó thì tôi cũng đã thay áo khác mất rồi…”
——-
Nhân duyên đôi khi rất hữu hạn, ko có gì là mãi mãi, mỗi lần gặp gỡ nhau là một cơ duyên mà có lẽ ở kiếp nào đó bạn cầu mong hơn cả, người bạn vội vã quay đi lại là người mà người khác cầu mong được gặp lại, người bạn thờ ơ lại là người khác mong muốn được quan tâm chăm sóc… Đối với bạn, người bạn ko cần gặp lại là điều mà người khác lại ko dễ dàng có được…
Giữa người với người, không ai không thể rời xa ai. Chỉ có người này ko còn trân trọng người kia. Cho dù là bạn thân hay người mình yêu thương, chỉ cần một cái quay người đã thành hai thế giới, hai lối đi ngược hướng.
Trong cuộc đời, có một người yêu bạn, thương bạn, bao dung bạn, chắp cánh cho bạn cổ vũ động viên để bạn cố gắng, đó mới là hạnh phúc. Đời người đều là chuỗi những hành trình và gặp gỡ, vừa là hồi ức vừa là những khoảng trống mơ hồ, chỉ cần chúng ta vừa bước tiếp vừa trân trọng.
Chỉ mong cuộc đời này chúng ta gặp người cần gặp, đi qua đoạn đường nhân sinh rực rỡ nhất, hoàn thành cuộc sống mà mỗi người khi đến thế giới này một cách đẹp đẽ nhất, viên mãn nhất.