Ngày còn nhỏ, ngồi vào bàn ăn cứ lo nói chuyện tíu tít, bố mẹ nhắc ăn cơm đi con. Lớn lên 1 tí, ngồi vào bàn ăn đầu óc vẩn vơ, hay cầm theo cuốn sách truyện (bây giờ là điện thoại) không tập trung, bố mẹ cũng nhắc nhở, ăn cơm đi con. Rồi trưởng thành, có cuộc sống riêng với bao bộn bề, đôi khi về thăm cha mẹ mà đầu óc cứ mãi ở đâu đó, để bố mẹ lại nhắc, ăn cơm đi con.
Nhà là nơi để về, đôi lúc trong cuộc sống, chỉ cần có một nơi mà mình biết rằng dù có thế nào, mình về đó cũng sẽ được chào đón, chỉ cần về đó, mọi bão giông của cuộc đời đều dừng lại sau cánh cửa. Chỉ cần về đó, không cần đem theo phiền muộn gì, chỉ quan tâm một việc gi nhất, đó là ăn cơm.
Gia đình Việt Nam bản chất rất yêu thương nhau, nhưng không hiểu vì sao, chúng ta rất ít khi dám thể hiện điều đó, cũng không biết cách thể hiện. Nghe tin con thất nghiệp hay thi rớt, thay vì nói thôi kệ đi, về nhà nghỉ ngơi cho thoải mái. Thì chúng ta lại la mắng, hay nhẹ nhàng hơn là 1 tiếng thở dài, để áp lực lại càng thêm áp lực.
Có lẽ câu thể hiện tình cảm nhiều nhất mà đa số cha mẹ Việt Nam dành cho con, đó chính là “ăn cơm đi con”.
ivermectin cost – stromectol order online buy generic carbamazepine online
purchase isotretinoin online – order zyvox online cheap purchase linezolid without prescription
amoxicillin where to buy – purchase amoxicillin without prescription generic combivent 100 mcg