Cân bằng cuộc sống

Cô bé – Sao lại đánh cắp trái tim tôi thế cơ chứ (những câu chuyện tình yêu lãng mạn có thật)

“Các bạn ở đây có bao giờ tin vào mối tình của tuổi học trò không?” “những câu chuyện tình yêu lãng mạn có thật?” Với một đứa con trai như tôi thì nếu hỏi tôi ở thời điểm khi mỗi ngày đều phải xin mẹ tiền đi học mỗi buổi sáng chắc có lẽ tôi chẳng tin được đâu.

Leo
Tham gia 10, 2023

Em là tên trộm hả, sao lại đánh cắp trai tim tôi thế

Lời mở đầu:

“Các bạn ở đây có bao giờ tin vào mối tình của tuổi học trò không?” “những câu chuyện tình yêu lãng mạn có thật?” Với một đứa con trai như tôi thì nếu hỏi tôi ở thời điểm khi mỗi ngày đều phải xin mẹ tiền đi học mỗi buổi sáng chắc có lẽ tôi chẳng tin được đâu. Tình yêu tuổi học trò quá non nớt, quá trẻ con để có thể nhận thức đủ sâu đủ rộng để có thể vun vén mà khoan dung tha thứ cho nhau. Sẽ rất khó có chung được sự đồng điệu về suy nghĩ vì cả hai còn quá nhỏ để có đầy đủ kinh nghiệm mà đắp xây tình yêu ấy. Ở thời điểm còn bồng bột khi ấy, tôi tự nhủ với lòng sẽ chẳng muốn dành thời gian cho ai đâu vì có quen có tìm hiểu thì kết cục vẫn thế, đau buồn, khổ sở chỉ thêm mệt mỏi. Nhưng người tính chẳng bằng trời tính mọi người à, cơ duyên gặp nhau cứ ngỡ như sự đặt chỗ sẳn của ông tơ bà nguyệt vậy.

Cốt chuyện:

Tôi là Thái Anh, một cậu học sinh với học lực cũng tạm ổn, nhan sắc thì ưa nhìn, dáng cười cũng được lòng mọi người vì tôi cũng khá cao với chiều cao lên đến tận 1m85. Tôi và em gặp nhau lần đầu tiên tại văn phòng của trường, tôi vào đấy để lấy xấp hồ sơ đăng ký tuyển sinh của các bạn trong lớp, em ấy thì đang loay hoay ở góc tủ gỗ để đặt sắp báo cáo trở lại vì vô tình đánh rớt. Chẳng cần suy nghĩ lâu tôi liền giúp em, dáng người nhỏ nhắn bị thân hình cao ráo của tôi dường như che chắn cả. Em bật người quay sang nhìn tôi cám ơn. Lúc này tim tôi dường như chết lặng, quả thật người ta có câu tiếng sét ái tình là chẳng sai.

Em ấy tên Ái My, một cô bé nhỏ người, mái tóc mềm mượt thoang thoảng mùi hoa nhài trên tóc, chiếc cặp kính cận, cùng với nụ cười rạng rỡ làm sáng tươi càng điểm tô thêm vẻ đẹp rạng ngời của em. Ngưng lại tầm 5 giây, tôi mới hoàng hồn vội nói “không có gì đâu em”, rồi em vội bước đi để kịp giờ vào lớp. Tôi cũng vội vàng cầm sắp hồ sơ mà trở lại phòng để bàn giao cho cô. Bao nhiêu kí ức, hình tượng, dáng người mảnh khảnh của em khi nãy cứ vây lấy tôi. Em tên gì? Học lớp mấy? Sao có thể dễ thương vậy chứ? Đó là tất cả những câu nghi vấn bao phủ tôi lúc này. Vào học tôi như người mất hồn, mơ mơ ảo ảo chẳng thể nghĩ một đứa với suy nghĩ kiên quyết khi xưa của tôi lại phải bị bà tình yêu quật như thế này.

Tan giờ học tôi cùng lũ bạn rủ nhau đi đánh banh ở sân vận động gần trường thì vô tình dáng người lúc trưa lại xuất hiện trước mặt tôi. Chắc là tôi nghĩ nhiều quá thành ra ảo tưởng thế thôi nhưng không, đó là em ấy.

Em ấy đang loay hoay với chiếc xe đạp đã xẹp bánh. Tôi cùng đám bạn lại giúp đỡ. Tôi gửi xe em tại tiệm sửa xe gần đó, hỏi ra em cũng thuận đường về nhà, thế là tôi từ chối đám bạn để đưa em về. Thời cơ đến chỉ có một và đây là dịp để tôi có thể cộng thêm điểm ấn tượng trong mắt em, cũng có dịp được tiếp cận em, được trò chuyện cùng em, được hiểu em là ai và cũng là cơ hội cho em biết tôi là người như thế nào. Đường trở về nhà hôm nay sao mà ngắn thế, chúng tôi dường như chẳng phải là người xa lạ của nhau mà nói chuyện vô cùng tự nhiên và hợp ý. Nhà em cũng đã đến em vào nhà, tôi cũng đạp xe về tiếp với đoạn đường còn lại. Trời hôm ấy nắng gắt đến cháy cả da nhưng đối với tôi trời bỗng hóa dịu dàng, mọi thứ xung quanh như chuyển biến màu hồng, tôi cứ cười tít mắt suốt tuyến đường làng.

Hôm sau em gặp tôi đưa tôi ít bánh như một sự biết ơn vì sự giúp đỡ hôm qua, tôi cũng dễ dàng nói chuyện với em nhiều hơn. Tôi trên em 2 lớp, thế nên những bài tập khó tôi đều sẵn sàng giúp đỡ em ấy, mỗi sáng tôi cùng em đến trường, trưa đến cùng nhau về nhà, vào lớp thì cùng nhau trò chuyện tại hành lang. Lâu lâu lướt qua nhau tại sân trường cả hai chỉ biết nhìn mắt nhau mà cười mỉm vì chẳng dám thể hiện tình cảm quá mức ở trường vì sợ sự chú ý của bạn bè thầy cô .

Thời gian cứ thế trôi đi, chúng tôi cũng phạm phải lòng nhau, thứ tình cảm mà cả hai đều đã cảm nhận từ lâu chỉ là chưa có một câu ngỏ lời chính thức, thứ tình cảm tuổi học trò ấy tôi chẳng dám hứa hẹn với em những điều gì quá xa xôi, chỉ cố gắng làm những gì tuyệt vời nhất cho em. Em thì cũng chẳng như những người khác chẳng giận dỗi những chuyển nhỏ nhặt, luôn bao dung thông cảm những lỗi lầm sai sót nhỏ của tôi, chúng tôi luôn bỏ qua mọi cản trở một cách dễ dàng. Chúng tôi không chỉ là những người yêu nhau mà còn là đôi bạn cùng tiến, cùng nhau hỗ trợ học tập. Gặp em trong đời tôi hiểu thế nào là tình yêu, em cũng chỉnh đốn tôi ngày một tốt hơn, tôi biết cách quan tâm người khác hơn, biết lắng nghe và suy nghĩ chín chắn hơn.

Lời kết:

Tình yêu tuổi học trò với tôi ở thời điểm ấy ngọt ngào như kẹo ngọt, mọi thứ đều xuất hiện đúng lúc. Những hành động vụn vặt khiến chúng tôi ngày càng quý và trân trọng nhau hơn. Những chiếc thư tay, những chai nước, những gói bánh nhỏ, những khoảnh khắc cùng nhau đến trường và trở về nhà thật sự đã xếp trọn vào kí ức của tuổi thanh xuân của tôi. Chúng tôi cùng nhau trải qua thời gian của tuổi trẻ, có những lúc giận nhau cứ ngỡ sẽ buông bỏ nhau nhưng vì cả hai đều níu lấy tình yêu ấy mà vẫn nắm chặt tay nhau để viết tiếp ký ức thanh xuân đẹp đẽ của mình. Đã 5 năm gắn bó với nhau, thời gian cũng đủ cho cả hai hiểu nhau như thế nào. Chẳng biết con đường phía trước ra sao nhưng nguyện dành cho nhau những điều tuyệt đẹp nhất có thể cho nhau.

Là một trong hững câu chuyện tình yêu lãng mạn có thật Stardaily Chúc cho cặp đôi Thái Anh và Ái My luôn hạnh phúc vui vẻ và nắm tay vượt qua mọi sóng gió trong đời nhé.

20

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

1 bình luận

  1. Healing Healing đã tham gia 10, 2023

    Có những tình yêu tựa như “tiếng sét ái tình”

    0