Tôi tự nhận mình là một người nóng tính. Những lần cơn giận bùng lên như ngọn lửa không thể kiểm soát, tôi cứ nghĩ rằng đó là cách để bảo vệ chính mình, để khẳng định mình. Nhưng rồi, những tổn thương tôi gây ra, những mối quan hệ bị rạn nứt, và cả những giây phút hối hận sau mỗi cơn nóng giận đã khiến tôi phải nhìn lại.
Nóng tính không mang lại lợi ích gì. Đôi khi, nó còn khiến tôi trả giá đắt hơn những gì tôi từng tưởng tượng. Những lời nói thốt ra trong lúc không kiềm chế được cảm xúc giống như những mũi dao làm đau người khác, và cũng làm tổn thương chính tôi. Nhưng làm sao để thay đổi? Làm sao để kiểm soát cơn giận mà không bị nó điều khiển?
Tôi nhận ra rằng, điều này không hề dễ dàng, bởi nóng giận là phản ứng tự nhiên của cảm xúc. Nhưng tôi tin, mọi thứ đều có thể luyện tập từ những điều nhỏ nhất.
Tôi bắt đầu từ việc tập thở. Mỗi khi cảm thấy cơn giận trào lên, tôi cố gắng dừng lại, hít một hơi thật sâu và thở ra chậm rãi. Việc làm tưởng chừng đơn giản này giúp tôi kéo dài thời gian để cân nhắc trước khi hành động.
Tôi cũng tập nghĩ, nghĩ về nguyên nhân thực sự của sự giận dữ. Đôi khi, cơn giận không đến từ người đối diện mà là từ những kỳ vọng không được đáp ứng, những áp lực tôi tự tạo ra. Nghĩ một chút, tôi nhận ra mình có thể chọn cách phản ứng khác.
Tôi tập xử lý những vấn đề nhỏ trước, những xung đột không quá nghiêm trọng. Khi giải quyết được những chuyện nhỏ một cách điềm tĩnh, tôi dần tự tin hơn với khả năng kiểm soát cảm xúc của mình trong những tình huống lớn hơn.
Hành trình kiểm soát cơn nóng giận là một quá trình dài. Nó đòi hỏi sự kiên nhẫn, sự đồng cảm với chính mình và những người xung quanh. Tôi vẫn đang trên con đường ấy, nhưng tôi tin rằng chỉ cần không ngừng cố gắng, sự bình yên mà tôi tìm kiếm sẽ dần trở thành hiện thực.
Và nếu bạn cũng như tôi, hãy thử bắt đầu từ những điều nhỏ bé nhất. Đừng mong ngày mai bạn sẽ thay đổi hoàn toàn, nhưng hãy tin rằng mỗi bước nhỏ bạn đi hôm nay đều đang đưa bạn tiến gần hơn đến một phiên bản tốt hơn của chính mình.