Trời Sài Gòn nay vẫn nắng vàng như thế! Những cơn mưa đầu mùa chợt đến, chợt đi. Chúng ta như hai người xa lạ, bước qua nhau nhưng hiểu rõ về nhau…
Từng thói quen, miếng ăn, giấc ngủ
Từng dự định ấp ủ, đợi chờ
Ta đã từng cùng kẻ đường, kẻ lối
Ta đã từng sớm tối bên nhau
Cùng vẽ ra những phép nhiệm màu
Cùng tạo ra những niềm vui nhỏ
Những công việc dù to dù nhỏ
Ta cùng nhau to nhỏ chuyện trò
Duyên có đến nhưng rồi… cũng đi
Nợ kiếp này hẹn kiếp sau sẽ trả
Chẳng còn đâu những ngày thong thả
Để mà ta oán trách hận thù
Ta vẫn phiêu du dưới ánh nắng vàng
Ta vẫn đi vẫn về nơi đó
Nơi mà ta từng gọi là “nhà”
Nhưng còn đâu những buổi chiều tà
Ta cùng nhau hít hà hơi ấm
Bầu trời Sài Gòn nay nhìn ta thấy lạ…
Cũng giận, cũng thương, cũng vấn vương, cũng nhớ
Cũng đợi, cũng chờ nhưng cất giấu trong tim
Giờ đây ta là hai người xa lại
Là người lạ nhưng hiểu rõ về nhau…