Quả thật ông trời sẽ không phụ lòng người, công việc của tôi dần dần được cải thiện, cuộc sống của tôi cũng đã xuất hiện những điều khiến tôi vui vẻ, hạnh phúc hơn nhiều và tôi dần dần lại một lần nữa bước ra ánh sáng.
***
Tuổi 18-Cái tuổi đẹp nhất được gọi là thanh xuân của mỗi người. Nhưng cũng chính ở cái tuổi này, một cái tuổi đầy chênh vênh và có thể thay đổi một con người. Những trải nghiệm ở tuổi này luôn là những mảnh ghép tuyệt đẹp của cuộc sống, là những ký ức mãi mãi không bao giờ quên của một đời người.
Ngưới ta thường có câu: Tuổi 18 là một bước ngoặc lớn nhất của cuộc đời, cái tuổi mà chứa đựng biết bao nhiêu thanh xuân và đẹp nhất.
Tôi cũng giống như bao người khác, cũng êm đềm, vui tươi trong cái độ tuổi thanh xuân mà ai cũng hằng mong ước. Cứ nghĩa rằng mọi thứ đều trôi qua tốt đẹp đối với tôi cho đến khi giông bão ập tới: “Tôi nhận dược kết quả rớt đại học”. Cược đời của tôi cũng chính vì thế mà bước sang một trang khác.
Tôi vẫn không thể quên được cái cảm giác ấy, vẫn nhớ như in cái mùa hè năm ấy, nóng một cách lạ thường và cũng đầy khó chịu một cách lạ thường. Mọi thứ cứ thế ập đến và điều tôi có thể làm lúc đó là khóc, khóc thật to và thật nhiều nhưng rồi cũng phải nín dần để đón nhận nó và cố gắng hết mình để vượt qua. Tôi cứ nghĩ rằng mọi chuyện cũng sẽ đều gải quyết được khi tôi cố gắng. Nhưng tôi đã sai, thất bại sẽ đến lúc bản thân ta không ngờ đến. Sau khi có kết quả thi đại học, mỗi ngày đối với tôi sao dài đàng đẵng, tôi như một cái xác không hồn: không lý tưởng, không mục đích. Tôi đã mất ngủ trong suốt thời gian đó và tôi sợ rằng khi mở mắt ra tôi không biết làm cách nào để đối diện với sự thật.
Mỗi ngày của tôi cứ thế trôi qua như vậy. Dần dần bản thân tôi đã chấp nhận hiện thực này nhưng không thể kéo mình đứng dậy khỏi vũng bùn này được nữa. Tôi đã bỏ mặc cho số phận quyết định chặng đường tiếp theo của mình. Và cũng chính lúc này, tôi mới nhận ra rằng bên cạnh tôi có rất nhiều người yêu thương và hiểu tôi hơn bao giờ hết. Từ những lời khuyên của Thầy, của Cha và sự dẫn dắt của dì dần dần tôi đã nhìn thấy được cánh cửa mới mở ra cho bản thân mình.
Tôi tạm thời gác việc học của mình và quyết tâm tìm cho mình một công việc để trau dồi kinh nghiệm từ thực tế. Và tôi đã chọn mảnh đất Sài Gòn là nơi dùng chân và khởi đầu của tôi- Một thành phố tấp nập, ồn ào. Chắc hẳn tới đây ai cũng sẽ nghĩ rằng mọi thứ với tôi đã ổn định. Nhưng không, sự thật tàn khốc hơn tôi nghĩ rất nhiều. Phải trải qua rồi mới biết quá trình trưởng thành của một con người khó khăn, khốc liệt đến nhường nào. Những ngày tháng đầu tiên tôi bước vào đời, tự mình trưởng thành thật sự rất khó khăn.
Công việc mới thì rất vất vả, khó khăn đến mức tôi nghĩ mình không phù hợp một chút nào. Cuộc sống thì luôn bế tắc và không biết nương tựa, tâm sự với ai vì bản thân tôi đã tự thu mình lại không dám để bất cứ ai biết tôi hiện giờ như thế nào. Tôi không muốn chia sẻ cùng ai vì đôi khi trong cuộc sống có những thứ buộc bản thân phải tự mình vượt qua mới được. Lại những đêm mất ngủ, những đêm khóc không thành tiếng. Đã có nhiều lúc tôi ước bản thân sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa vì nếu như tôi tỉnh lại mọi đau khổ, khó khăn lại đến với tôi. Nhưng chuyện gì đến cũng phải đến, mỗi sáng thức dậy tôi vẫn phải tỏ ra mạnh mẽ trước mặt tất cả mọi người, tôi vẫn tiếp tục công việc của mình và tự nhủ bản thân sẽ làm được thôi.
Tôi cố gắng suốt một tháng trời mà không nguôi ngoai chút nào, tôi đã bật khóc khi gọi về cho ba mẹ và muốn từ bỏ về quê. Tôi đã không làm chủ được bản thân để cho cung bậc cảm xúc vỡ òa lên, nhưng thật may mắn khi lý trí của tôi đã chiến thắng và tôi quyết định cho bản thân mình một cơ hội nữa để tiếp tục ở lại. Qủa thật ông trời không phụ lòng một ai, công việc của tôi ngày một tốt hơn, cuộc sống của tôi ngày một mở ra hơn và có ý nghĩa hơn.
Thời gian lại cứ thế trôi qua thấm thoát đã qua 2 năm, bản thân tôi dường như cũng đã quen với nhịp sống ở nơi đây. Trong khoảng thời gian ấy cũng có rất nhiều khó khăn nhưng tôi nhận ra rằng mọi thứ dường như cũng chẳng là gì và bản thân tôi đã tự mình tìm cách vượt qua nó. Cũng chính trong thời gian 2 năm ấy bản thân tôi trưởng thành hơn rất nhiều, nhưng cũng thay đổi tôi rất nhiều. Từ một con người vô tư, vui vẻ tôi đã trở nên lạnh lùng, vô cảm: không có điều gì thực sự khiến tôi quá vui và cũng không có điều gì khiến tôi quá buồn. Từng ấy thời gian cũng đủ để xoa dịu vết thương mùa hè năm ấy.
Nhưng lần này, tôi có thể nhanh chóng xua tan nó đi và cố gắng vì mục tiêu sắp tới, có lẽ do thời gian qua cũng khiến tôi trở nên mạnh mẽ hơn. Tôi quyết định từ bỏ công việc và ôn thi một lần nữa. Cuối cùng, tôi đã vượt qua kỳ thi và hiện tại đã trở thành sinh viên trường Y đúng với những mục tiêu, mơ ước ban đầu của tôi. Hy vọng rằng trên con đường tiếp theo này mọi thứ sẽ có thể nhẹ nhàng hơn với tôi.
Cuộc sống của mỗi người sẽ có những biến cố khiến cho bản thân thay đổi. Cuộc song luôn khó khăn và đầy thử thách, nhưng bên cạnh đó cũng có rất nhiều điều tốt cũng như bài học ý nghĩa thúc đẩy bản thân ta đúng lên và giữ vững trong cuộc sống. Qua câu chuyện của tôi hy vọng mỗi chúng ta có thể tìm ra cho mình một lý tưởng đúng đắn, một ý chí kiên cường giúp bạn vượt qua mọi khó khăn. Dù bạn đang đi trên con đường nào hãy cố gắng thực hiện đến cùng nhé.
Nhân đây tôi cũng muốn gửi gắm đến các bạn đang chuẩn bị bước vào kì thi quan trọng của cuộc đời mình rằng: Hãy cố gắng lên nhé, cánh cửa phía trước đang mở ra chờ đón chúng ta. Dù cuộc sống của bạn bây giờ có khó khăn, khốc liệt như thế nào thì ông trời cũng sẽ an bài sẵn cho bạn một con đường tốt đẹp rồi, quan trọng bạn có đủ mạnh mẽ và bước tới hay không. Bạn và tôi chúng ta cùng cố gắng lên nhé!