Cân bằng cuộc sống

Thế giới này rộng lớn thế cơ mà…

Có những người, những điều ta từng coi là tất cả, nhưng cuối cùng, lại chẳng thể nắm giữ. Đôi khi, dù ta có cố gắng níu lấy thật chặt, chúng vẫn rời xa, như cát trôi qua kẽ tay, như làn gió mải miết rẽ lối. Ta đau lòng, tuyệt vọng, thậm chí tự […]

Hani
Tham gia 07, 2024

Có những người, những điều ta từng coi là tất cả, nhưng cuối cùng, lại chẳng thể nắm giữ. Đôi khi, dù ta có cố gắng níu lấy thật chặt, chúng vẫn rời xa, như cát trôi qua kẽ tay, như làn gió mải miết rẽ lối. Ta đau lòng, tuyệt vọng, thậm chí tự hỏi: “Mình đã làm gì sai?”

Nhưng rồi ta nhận ra rằng, ta cần buông bỏ. Buông bỏ không phải là quên đi, cũng không phải là từ chối những ký ức đẹp đẽ. Buông bỏ là để cho trái tim mình được thảnh thơi, để những vết thương thôi nhức nhối, và để ta chấp nhận rằng có những thứ, dù yêu thương đến đâu, cũng không thuộc về mình.

Thế giới này vẫn vận hành như nó vốn dĩ. Mặt trời mọc lên rồi lặn xuống, chiếc lá xanh kia rồi cũng sẽ úa vàng, những mầm non mới lại vươn lên, mạnh mẽ và đầy sức sống. Ta cũng thế, chẳng phải rồi sẽ có những điều tốt đẹp khác đang đợi mình hay sao?

Đừng sợ khi phải buông tay. Những điều ta từng mất đi không phải để khiến ta trở nên trống rỗng, mà là để dạy ta cách yêu thương bản thân nhiều hơn, để nhường chỗ cho những điều khác trọn vẹn hơn.

Thế giới này rộng lớn thế cơ mà. Sẽ luôn có những con đường mới, những cánh cửa mở ra, những người chờ đợi ta ở phía trước. Vậy nên, hãy để nỗi buồn ngủ yên trong một góc nhỏ của trái tim, để mình có thể bước tiếp, mạnh mẽ và dịu dàng hơn. Và biết đâu, chính trong sự buông bỏ ấy, ta lại tìm thấy chính mình, một phiên bản thanh thản và rạng rỡ hơn.

4

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*