- Đôi lúc, nhìn các bạn hay đồng nghiệp bàn tán về điều gì với nhau mà tớ không biết, tớ cảm thấy lạc lõng. Trong một cộng đồng, chẳng hiểu vì sao khi bé tớ lại có cảm giác mình thật khác biệt, khác về suy nghĩ và về những cách ứng xử, có đôi lúc tớ lại thấy rằng nhiều bạn khác may mắn hơn tớ vì họ có ngoại hình, tài năng và giọng hát,… Dần dần cảm giác đó biến thành sự tự ti của tớ, tớ ghét tất cả mọi thứ tớ gặp vì tớ cho đó là sự khác biệt trong cuộc sống. Tớ luôn tìm mọi cách tỏ ra đồng cảm và tìm mọi cách để trở nên giống các bạn trong lớp.
- Sau này, khi lớn hơn một chút, tớ lại cảm thấy mình quá đỗi bình thường trong cộng đồng ấy, vì.. .quá nhiều người giống mình, tớ ao ước tìm lại được cảm giác khác biệt năm xưa.
- Nhưng mà tớ ơi, cậu là một cá thể riêng biệt, được hình thành từ tất cả những gen trội của bố mẹ, trên đời này chẳng ai giống ai, cậu cứ là cậu,sống thật với chính mình thôi. Giống hay không giống người khác cũng chẳng sao, vì có thể cậu sẽ có những điểm khác biệt.
- Hay cậu thử kết hợp hai điều ấy lại xem sao nhỉ? Cậu có thể dùng những điểm giống nhau giữa mình và người khác để tạo nên sự đồng nhất, chung quan điểm và cả cảm thông nữa. Còn những điểm khác biệt, cậu nên tự hào vì biết đâu giữa tám tỉ người trên trái đất, cậu là người duy nhất sở hữu chúng thì sao?
- Tóm lại, cậu là sự kết hợp tuyệt vời giữa nhiều thứ trên hành tinh, đồng thời cũng là một cá thể riêng biệt trong cuộc sống. Cậu ơi “Cậu là vì sao, cậu có quyền lấp lánh!”
Cậu có thể chọn làm sao băng, chỉ lướt ngang vệt sáng qua bầu trời một chút cũng làm người khác nao lòng chờ đợi, sao băng dù nhanh tàn nhưng cậu có thể tỏa sáng hào quang mà không ánh sao trời bình thường nào có, cậu có thể lấp lánh ngang qua thôi, mỗi lúc ở mỗi thời điểm hay địa điểm khác nhau. Hay cậu chọn làm sao đêm, đêm nào cũng tỏa sáng cho hiên nhà, ướt đẫm ánh trăng nhưng vẫn bình yên, vui tươi.
-Nguyen Ba Uyen Minh-