Cân bằng cuộc sống

Truyện ngắn từ GiL Blog

Mục lụcMục lụcTan trường,anh lơ đễnh đạp xe về, không hiểu sao những ngày gần đây anh cảm thấy chán nản, anh không còn thấy hứng thú với những giờ đứng lớp,anh cảm nhận đc bài giảng của mình trong những ngày nay vô hồn,vô cảm,anh thấy có lỗi với từng học sinh nhưng ko thể […]

GiL
Tham gia 11, 2023

Tan trường,anh lơ đễnh đạp xe về, không hiểu sao những ngày gần đây anh cảm thấy chán nản, anh không còn thấy hứng thú với những giờ đứng lớp,anh cảm nhận đc bài giảng của mình trong những ngày nay vô hồn,vô cảm,anh thấy có lỗi với từng học sinh nhưng ko thể nào làm khác đc…Từng cơn gió lạnh lùa lên bờ đê làm anh chợt tỉnh,anh dừng xe, hít 1 hơi thật dài và ngồi xuống bờ cỏ ven đường.Anh cảm thấy thật thoải mái. Phải rồi,đã lâu rồi anh ko ra ngồi bờ đê nữa,trước đây,có chuyện gì anh cũng ra bờ đê,để hít thở, để ngắm từng đợt sóng lúa dập dờn và lần nào anh cũng cảm thấy thật thoải mái khi làm như vậy.Đã lâu rồi,cuộc sống xô bồ đã kéo anh ra khỏi bờ đê,nơi anh bắt đầu tuổi thơ,bắt đầu trưởng thành và bắt đầu cả mối tình đầu đời của anh nữa…

Ngày ấy, anh thường dắt Khương ra bờ đê,2 đứa cùng tựa vai nhau ngắm sóng lúa, ngắm từng cánh cò thơ thẩn trên cánh đồng.Vẻ mặt Khương ngày ấy rạng ngời, anh tìm thấy được niềm hạnh phúc trong ánh mắt Khương.Khương nói với anh Khương ko biết cuộc sống Khương sẽ thế nào nếu thiếu những cánh đồng,thiếu bờ đê,thiếu mùi thơm của đất ruộng…Khương bắt anh phải hứa sau này 2 đứa sẽ thi sư phạm, sẽ quay về đây dạy cho những thế hệ sau biết yêu quý nơi họ đang ở,biết cảm nhận cái hạnh phúc của cuộc sống này.Khương bắt anh sau này mỗi buổi đi dạy về chở Khương qua đây phải dừng lại 1 chút để Khương & anh cùng được ngắm tòan cảnh quê mình…

Cuộc đời luôn có những biến động của nó mà con người ko sao ngờ trước được . Anh và Khương chỉ thực hiện được ½ ước mơ của mình.2 người cùng đậu vào sư phạm, cùng đi theo ngành giáo nhưng ngày ra trường Khương muốn ở lại TP mà theo Khương nói là để học hỏi kinh nghiệm 1 vài năm rồi sẽ quay về quê. Anh cũng ko bất ngờ lắm, những năm đi học ở TP anh đã dần cảm thấy Khương xa anh,anh cố níu kéo nhưng lực bất tòng tâm. Lý do Khương đưa ra cũng rất hợp lý, Khương làm gì anh cũng ủng hộ Khương mà, anh về quê bắt đầu nghề giáo với niềm mong mỏi Khương quay về hòan tất ước mơ cùng anh.

Ngày Khương về anh hòan toàn bất ngờ, Khương thay đổi nhiều quá,mọi người đều bảo Khương đẹp hẳn ra như vừa lột xác. Uh,với anh thì lúc nào mà Khương chẳng đẹp. Nhưng Khương bây giờ khác quá,anh ko tìm ra được nét rạng ngời trên gương mặt Khương ngày nào. Khương nói với anh rằng Khương đã quyết định ở lại TP, K đã có người yêu…đủ mọi thứ.Anh chỉ ừ hử, thật kỳ lạ, anh đã mong cho Khương về, anh có bao nhiêu điều chuẩn bị để kể với Khương,thế mà khi Khương về thật anh lai ko nói đc gì.Để tránh ko khí quá nhàm chán,anh quay về sớm, đầu anh rỗng tuyếch. Ngày Khương quay về TP anh có tới tiễn, nói vài câu xã giao, nhìn vào mắt Khương anh ko tìm thấy đc niềm hạnh phúc ngày nào,anh chợt hiểu mình mất Khương thật rồi.

Ko hiểu sao sau đó anh bệnh gần 1 tháng.trong 1 tháng đó anh đã chợt hiểu ra rằng anh đã ko còn nhớ Khương,có nhớ anh chỉ nhớ những kỷ niệm ngày xưa và Khương là 1 phần quan trọng trong đó.

1 cơn gió lạnh thổi vào mặt anh làm anh rùng mình chợt tỉnh.Trời đã bắt đầu tối,anh mỉm cười đứng dậy,đạp xe về. Trên bờ đê,gió vẫn thổi…….

Tiết QHMT, P402 ngày 27/1/2007

GiL

2

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

3 bình luận

  1. Wjmlai đã tham gia 01, 2025

    purchase amoxicillin online – oral diovan 80mg order ipratropium online

    0