Cân bằng cuộc sống

Khoảnh khắc đẹp nhất

ngày yên bình của em được mô tả ra sao nhỉ ?

UMI
Tham gia 11, 2024
  • Em thích được đi một mình và chạy thật nhanh dưới ánh chiều hoàng hôn, chỉ đơn giản thôi, vì em là hoa kim tước.
  • Trái tim em mang theo cả một cuộc đời hoàng tộc với biết bao nỗi niềm hi vọng rằng mai này đây em sẽ được thoát khỏi nơi rừng mưa lạnh lẽo.Bên dòng sông xa, nơi bố mẹ lên thuyền chạy theo sự huy hoàng lại hờ hững của hoàng hôn, bỏ lại em nơi đây, chỉ lẳng lặng đùa vui cùng bao đám cỏ mật cao đến rát mặt. Như bến đợi thuyền, em đợi bố mẹ một ngày sẽ về lại chốn đây, bên em nơi vùng quê “thu thành”mà âu yếm, dỗ dành em bé cưng.
  • Gai cỏ đâm xước tim em chảy máu, nhưng em thích lắm, chẳng còn đau nữa, phải chăng cảm giác được chơi đùa với chính nỗi đau của mình lại dễ chịu đến thế ?Em thích chạy dưới những cơn mưa lớn, vì khi được thỏa sức chạy nhảy, em không cần phải suy nghĩ điều chi về những cách làm sao để có ngày nắng.
  • Bên mái lều tranh ơi a câu hò,em yên bình đung đưa bên võng,em sợ biết bao những “người lớn” vì thế giới của họ có lắm rắc rối.Nơi dòng sông xa chảy xiết đã cuốn bố mẹ của em đi theo nhịp bộn bề,vội vàng của nó, bố mẹ đã không quay lại nhìn,còn em thì ngóng theo mãi chiếc thuyền ấy…
  • Đám cỏ mật vẫn lắc lư theo gió chốn đây,em ngồi cạnh chúng,miêng lẩm bẩm vài ba câu hát ưa thích rồi hi vọng sẽ lại được nghe tiếng thuyền đưa bố mẹ về bên em.
  • Hay em không ôm hết thảo nguyên của người lớn đâu,em chỉ muốn ôm một ngọn cỏ dại thôi,nó sẽ mềm mại hơn nhiều..
1

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*