Sáng sớm đi làm, tôi nghe tin có một bạn gần cơ quan tôi t* t*. Tôi không biết bạn ý là ai, bạn ý đã gặp phải chuyện gì nhưng tôi đoán là bạn ý đã đi đến tột cùng của sự đau khổ thì mới ra quyết định như vậy. Vậy là đã kết thúc một kiếp người, thương bạn, thương vợ con bạn ý, thương gia đình bạn ý.
Tôi không phán xét ai cả, vì tôi có trong hoàn cảnh của họ đâu mà phán xét. Nhưng tôi vẫn luôn nghĩ rằng, mình không kiểm soát được hoàn cảnh nhưng mình kiểm soát được phản ứng của mình với hoàn cảnh đó.
Nhiều khi tôi nghĩ, nếu xui xui mình rơi vào những hoàn cảnh như họ, những hoàn cảnh thật khủng khiếp như kinh doanh bị đổ bể, bị lột đồ đánh hội đồng giữa chốn đông người, bị xã hội đen dí nợ, bị bôi nhọ danh dự… tôi cũng không nghĩ được thêm những hoàn cảnh khác. Nhưng nếu bị rơi vào những hoàn cảnh đó mình sẽ làm gì?
Chắc tôi sẽ không tìm đến cái chết đâu trừ khi ông trời bắt tôi phải chết (sét đánh, tai nạn…) còn không tôi sẽ không chọn cái chết. Tôi sẽ làm gì nhỉ? Tôi sẽ trốn đi vào hang, vào rừng hay đâu đó, một nơi nào đó thật xa để lánh dư luận chẳng hạn, để làm lại cuộc đời.
Tôi nghĩ, chỉ cần còn sống thì còn cơ hội để thay đổi. Dù có khủng khiếp đến đâu, thời gian rồi cũng sẽ làm mờ đi những điều đau đớn nhất. Con người mà, ai chẳng từng có lúc muốn buông xuôi, muốn biến mất khỏi thế giới này. Nhưng tôi luôn tin rằng, chẳng có nỗi đau nào lớn hơn ý chí sống của một người khi họ thực sự muốn vượt qua.
Tôi nhớ đã đọc đâu đó kiểu như: “Đừng đánh giá cuộc đời mình chỉ qua một chương buồn bã”. Một đoạn đời không tốt không có nghĩa là cả cuộc đời này cũng sẽ tăm tối. Tôi sẽ nghĩ đến những người yêu thương mình, những người có thể bị tổn thương khi mất đi tôi. Tôi sẽ nghĩ đến một ngày nào đó trong tương lai, khi mình có thể nhìn lại và nói rằng: “Tôi đã vượt qua, và tôi tự hào vì điều đó”.
Nếu bị dồn đến đường cùng, tôi sẽ tìm sự giúp đỡ. Có thể là một người bạn, một người thân, hoặc thậm chí là một chuyên gia tâm lý. Tôi nghĩ rằng, đôi khi sự cứu rỗi đến từ việc dám yếu đuối, dám chia sẻ. Sẽ có ai đó giúp mình nhìn ra ánh sáng khi bản thân chỉ thấy bóng tối.
Và nếu không ai giúp được, tôi sẽ giúp chính mình. Có thể là bắt đầu lại từ con số 0 ở một nơi khác, làm một công việc mới, xây dựng lại tất cả. Điều quan trọng là đừng bao giờ đánh mất niềm tin vào khả năng vượt qua khó khăn của bản thân. Bởi vì tôi biết, dù hoàn cảnh có tồi tệ đến đâu, cách mình đối diện với nó mới quyết định tất cả.
<Một ngày buồn. Chia buồn với gia đình bạn ý, một người mà tôi không biết>
buy ivermectin 12 mg – buy ivermectin 2mg carbamazepine 200mg us
buy isotretinoin 40mg online cheap – order linezolid generic buy linezolid without prescription
purchase amoxil generic – combivent generic buy ipratropium 100mcg generic