
Cuộc đời tôi, như một dòng sông trôi qua nhiều ngã rẽ, mang theo bao hoài bão và ước mơ.
Cuộc đời tôi, như một dòng sông trôi qua nhiều ngã rẽ, mang theo bao hoài bão và ước mơ.
Sáng sớm đi làm, tôi nghe tin có một bạn gần cơ quan tôi t* t*. Tôi không biết bạn ý là ai, bạn ý đã gặp phải chuyện gì nhưng tôi đoán là bạn ý đã đi đến tột cùng của sự đau khổ thì mới ra quyết định như vậy. Vậy là đã kết thúc một kiếp người, thương bạn, thương vợ con bạn ý, thương gia đình bạn ý.
Đừng lãng phí thời gian vào những chuyện tầm thường - Don't waste time in trivialities.
Nhiều khi những câu chuyện họ kể có vẻ là “tâm sự” nhưng họ kể ra không phải hoặc không hẳn để than thở hay mong ai đó thấu hiểu, có thể chỉ đơn giản là để sắp xếp lại những suy nghĩ hỗn độn trong đầu. Có lẽ, đấy cũng là cách để họ nhìn rõ hơn những gì đang diễn ra trong lòng mình.
Trước tiên mình khẳng định mình tôn trọng luật pháp, yêu nước nồng nàn, không có tư tưởng chống phá nhà nước. Mình chỉ chia sẻ một góc nhìn vui vui thôi.
Xưa khi còn đi học ở trường, khi học đến mấy môn Kinh tế, Thầy giáo tôi từng đùa vui: “Nếu một người yêu em và một người em yêu, em sẽ chọn ai?” Cả lớp chia phe tranh luận, người bảo chọn người yêu mình, người lại nói chọn người mình yêu. Nhưng rồi Thầy cười bảo: “Giữa hai người đó, em nên chọn người nào giàu hơn. Chọn thế mới là dân Kinh tế”.
Người ta nói rằng ly hôn không phải là thất bại, mà chỉ là sự tái sinh. Có lẽ đó là một cách nhìn làm giảm bớt nỗi đau, giúp người ta dễ dàng chấp nhận sự thực. Nhưng với tôi, ly hôn là một sự thất bại.
Cuộc đời là những chuỗi ngày dài, có những lúc tôi chỉ muốn uống say mèn để quên đi mọi thứ. Quên đi tất cả những gì tôi đang suy nghĩ, cần phải suy nghĩ. Và tôi đã uống.
Khi chúng ta sử dụng lời nói cay độc, hành động thô bạo, hoặc đối xử với người khác một cách thiếu tôn trọng, chúng ta đang chọc tức sự hận thù trong lòng họ. Mỗi câu nói khó nghe, mỗi hành động bất công đều có thể tạo ra một vết thương trong tâm hồn người khác, và như thế họ sẽ phản ứng lại bằng sự tổn thương, tức giận, hay đôi khi là sự xa lánh.
Một mầm non nhỏ Mọc giữa cánh đồng Gió trời mát lộng Thổi bay hương nồng Mầm non lớn dần Vươn mình trổ lá Trổ hoa trổ quả Thi thoảng hát ca Xì xào xì xạc Bão táp cũng tới Ánh nắng chói chang Rồi mưa ngập tràn Rồi ngàn băng giá Rồi […]
Các cụ xưa có câu: “Cá không ăn muối cá ươn Con cãi cha mẹ trăm đường con hư” Không hẳn vì ba mẹ lúc nào cũng đưa ra lời khuyên đúng, nhưng vì chỉ có ba mẹ mới đưa ra những lời khuyên thật lòng, mới đặt hết tình cảm của mình cho con […]
Một buổi chiều cuối tuần của mùa hạ, tôi ngồi lặng lẽ bên chiếc bàn làm việc cũ kỹ, lọt thỏm giữa căn phòng quen thuộc. Ngoài trời, mưa bắt đầu rơi những hạt mưa đầu mùa nặng trĩu, rơi từng đợt như dội xuống cả bầu không khí oi ả lẫn tâm trí mỏi mệt. Tôi miệt mài gõ từng dòng chữ, xử lý nốt công việc còn dang dở. Có những việc tôi nhận không phải vì cần, mà vì nể, vì không nỡ từ chối. Làm giúp người khác, tôi tự nhủ, cũng là giữ một chút nhân tình trong cuộc sống vốn đã quá khô khốc này.
Với hơn 222.000 người theo dõi trên Instagram, Geulbaewoo đã trở thành nguồn cảm hứng cho rất nhiều người để tìm lại hạnh phúc trong cuộc sống của mình.
Có bao giờ bạn cảm thấy những nỗ lực của mình đều không có kết quả chưa? Có bao giờ bạn cảm thấy thật mông lung, không biết nên tiến hay lùi, tương lai phía trước rất mù mịt chưa? Chắc hẳn không ít thì nhiều, những người trẻ chúng ta đã từng phải trải qua khoảng thời gian tăm tối ấy. Thật ra, mỗi giai đoạn đều có khó khăn nhất định, khó khăn đến để tìm ra được
Tất cả những câu hỏi trên sẽ được trả lời dần trên hành trình đi tìm lời đáp cho câu hỏi lớn: “Điều quý giá nhất đời người là gì?” Cuốn sách là một chuỗi câu hỏi và câu trả lời nối tiếp nhau để rồi cuối cùng bạn sẽ nhận được câu trả lời mà bạn không bao giờ ngờ tới. Một hành trình được khám phá được dẫn dắt bởi những câu hỏi có thể dịch chuyển hoàn toàn tư duy của bạn.
“Tất cả những tổn thương rồi sẽ được chữa lành theo thời gian, lớp vảy bong ra lưu lại lớp da non hồng nhạt, đó là vết tích đánh dấu ta đã từng đau. Chúng ta dẫn nguồn bằng nhiệt huyết, tự do bay nhảy trên cánh đồng, để vết thương nở hoa, biến thành một tấm huy chương tượng trưng cho tìn yêu trong cuộc đời này.”
Ngay sau khi trận đấu bắt đầu lại, đối phương phạm phải sai lầm nghiêm trọng: anh ta coi thường đối thủ và mất cảnh giác. Ngay lập tức cậu bé dùng thế võ duy nhất của mình quật ngã đối phương và khóa chặt anh ta trên sàn.
Trong suốt 13 năm, Washington đã ra lệnh bằng ngón tay duy nhất còn chuyển động của mình cho đến khi hoàn thành cây cầu Brooklyn kỳ vĩ mà chúng ta nhìn thấy ngày hôm nay.
“Thì ra, thứ giữ chân một người không phải những lời thề non hẹn biển mà là ánh mắt kiên định đến cùng, không phải nụ hôn chớp nhoáng mà là vòng tay ôm dịu dàng, nhẫn nại. Thì ra, an toàn mới là cảm giác dễ gây nghiện nhất và bình yên mới chính […]