Có người quan sát cuộc sống của tôi và nói: “Em chỉ là đang sống không khổ chứ chưa hẳn đã hạnh phúc”.
Lúc đầu, câu nói đó khiến tôi bối rối. Hạnh phúc không phải là những khoảnh khắc bình yên mỗi ngày, không phải là việc tránh xa mọi nỗi buồn và đau khổ sao? Nhưng càng suy ngẫm, tôi nhận ra, hạnh phúc đích thực không chỉ dừng lại ở trạng thái không đau khổ. Đó là sự trọn vẹn trong tâm hồn, là khi ta cảm nhận được ý nghĩa và niềm vui trong cuộc sống.
Hạnh phúc không chỉ là sự tồn tại bình thản, mà là việc có thể tìm thấy niềm vui dù chỉ trong khoảnh khắc nhỏ bé. Nó không phải là một đích đến, mà là một hành trình liên tục – nơi ta trân trọng từng bước đi, dù là bước chậm hay bước nhanh, bước qua khổ đau hay niềm vui.
Người đó đã đúng. Tôi không chỉ muốn sống mà không khổ, tôi muốn trải nghiệm và cảm nhận niềm hạnh phúc từ sâu thẳm bên trong, dù nó có thể đến từ những điều giản dị nhất: một nụ cười, một buổi chiều tĩnh lặng, được làm những điều mình thích hay sự an nhiên trong lòng giữa bộn bề cuộc sống.